Cơ Xuyên Hải quay về công ty, kể lại một lần cuộc nóichuyện với Cơ Hương Ngưng.Đúng như Hoắc Khải đã phân tích, Cơ Xuyên Hải dùsao cũng là người của dòng chính, cho dù liên minh thếnào thì ông ta cũng phải cân nhắc đến lợi ích của dòngchính trước tiên.Nhưng trước mắt phía dòng chính lại có ý muốn gâyáp lực cho ông ta, cho nên, khi kể lại cuộc nói chuyện, CơXuyên Hải đã chắt lọc, nói không ít những lời tốt đẹp vềCơ Hương Ngưng.Cơ Trấn Hùng nghĩ đi nghĩ lại, sau đó còn liên hệ vớinhững thành viên cao cấp trong dòng họ mở ba cuộchọp, cuối cùng thì trong lặng lẽ tuyên bố, đáp ứng nhữngđiều kiện của Cơ Hương Ngưng.Một trăm triệu tiền mặt. Đương nhiên, là chuyển vàotài khoản của công ty con, không cho phép chuyển sangdùng với mục đích cá nhân.Tất cả quyền kiểm soát công ty con đều giao lại choCơ Hương Ngưng. Nhưng, cân nhắc đến trước đây, CơHương Ngưng đã từng suýt nữa bán công ty đi nên CơTrấn Hùng còn đặc biệt đưa ra một điều kiện. Quyền muacổ phiếu công ty chỉ giới hạn ở việc phân chia lợi nhuận,cho dù cô là tổng giám đốc thì cũng không có quyền muabán công ty.Nhưng điều quan trọng nhất là tuy Cơ Trấn Hùng đãđồng ý danh sách thành viên hội đồng quản trị, nhưng lạikhông lấy ra từ danh sách của dòng chính mà lại bổ sungtừ bên ngoài.Nói cách khác, số lượng uỷ viên quản trị nhà họ Cơ từmười lăm người, bây giờ tăng lên mười sáu người.Trong đó có mười người là của dòng chính và sáungười của nhánh phụ.Quyết định này vừa được đưa ra, dòng chính cảm thấycàng thêm áp lực và nhục nhã nhưng lại không thể làm gìkhác.Bây giờ, tất cả mọi người đều trông chờ vào việc CơHương Ngưng có thể chủ động huỷ bỏ hôn ước, nhất địnhkhông thể gả cho Lưu Quân Bồi, nếu không thì nhà họ Cơxong đời rồi.Một khi nhà họ Cơ ngã ngựa thì số uỷ viên quản trịcòn ý nghĩa gì nữa.Mà đối với nhánh phụ mà nói, đây lại là một tin tốtlong trời lở đất. Cơ Trấn Hùng vừa quyết định thì mấyngười nắm quyền của nhánh phụ đã tìm Cơ HươngNgưng.Người có uy tín lớn nhất trong nhánh phụ là Cơ AnĐấu, cũng là bác ruột của Cơ Hương Ngưng.Năm đó trong nhánh phụ, bố của Cơ Hương Ngưngnắm trong tay quyền lực lớn, Cơ An Đấu cũng là trợ thủđắc lực của ông. Sau một lượt đấu đá, Cơ An Đấu thếchỗ, tiếp quản nhánh phụ đến giờ.Trước đây, ông ta rất ngưỡng mộ bố của Cơ HươngNgưng, nhưng theo thời gian trôi qua, sự ngưỡng mộ nàytrở thành sự kiêng dè.Tuy nhánh phụ không bằng dòng chính, nhưng quyềnlực trong tay cũng rất lớn, Cơ An Đấu không muốn cáighế của ông ta bị lung lay.Cho nên, ông ta cũng không quan tâm nhiều đến CơHương Ngưng, sợ rằng trong tương lai, đứa cháu gái nàymuốn cướp vị trí này.Bây giờ, Cơ Hương Ngưng đã chiếm được một ghếthành viên hội đồng quản trị. Vốn dĩ, Cơ An Đấu muốntrực tiếp đến tìm Cơ Trấn Hùng, thương lượng xem giànhvị trí đó cho ai. Kết quả là Cơ Trấn Hùng lại nói, vị trí nàylà của Cơ Hương Ngưng, cô ấy nói cho ai thì là của ngườiđó.Không còn cách nào, Cơ An Đấu đành phải tìm đếnđứa cháu gái mà bình thường ông ta chẳng đoái hoài gìđến.Nhưng điều khiến ông ta không ngờ đến là, Cơ HươngNgưng cũng không thèm khát gì với vị trí thành viên hộiđồng quản trị, còn nói nghe rất ngọt.“Cháu bất tài kém cỏi, cũng không có kinh nghiệm,nếu làm uỷ viên quản trị thì chắc chắn sẽ có rất nhiềungười không phục, dễ dẫn đến những phiền phức khôngđáng có. Cho nên, vị trí này giao cho bác cả quyết định”.Cơ An Đấu cười híp mắt, một vị trí uỷ viên quản trị,tương đương với ít nhất hai mươi triệu cổ tức mỗi năm,đây chỉ là con số trên sổ sách.Theo lẽ thường mà nói, mỗi một uỷ viên quản trị đềucó thể độc lập nắm quyền điều hành một chi nhánh.Khác với tổng giám đốc, uỷ viên quản trị nắm trongtay gần như toàn bộ quyền kiểm soát cổ tức của chinhánh.Ngoài hai mươi phần trăm lợi nhuận phải giao chodòng họ, còn lại tám mươi phần trăm, nếu ông ta đút túihết thì cũng không ai quan tâm.Nếu một chi nhánh làm ăn tốt thì mỗi năm lợi nhuậncũng được hơn chục triệu tệ.Nhưng tiền cũng chỉ là thứ yếu, quan trong là có thêmmột chỗ ngồi thì ông ta có thể sắp xếp thêm một ngườithân tín. Đến lúc đó, lời nói của ông ta sẽ ngày càng cótrọng lượng không chỉ trong nhánh phụ mà trong cả dònghọ.Cơ Hương Ngưng đưa quyền phân vị trí đó cho ông ta,cũng có nghĩa là cho Cơ An Đấu một cơ hội tốt lôi kéolòng người. Chắc chắn sẽ có rất nhiều người vì chuyệnnày mà đến nịnh nọt ông ta, hi vọng có thể đạt đượcchiếc ghế đó.Do đó, ấn tượng của Cơ An Đấu về Cơ Hương Ngưngcũng tốt lên nhiều, trước khi rời đi còn cười lớn, nói:“Cháu gái ngoan, cháu yên tâm, sau này trong dòng họcó ai dám gây phiền phức cho cháu thì bác là người đầutiên không tha cho hắn! Người của nhánh phụ chúng ta,không thể để kẻ khác xem thường được!”Sau khi ông ta đi, Cơ Hương Ngưng đóng cửa, bĩu môinhìn Hoắc Khải: “Anh chắc chắn đưa vị trí đó cho ông tacó ích hơn là tự mình nắm lấy sao? Ông ta nói chuyện thốichẳng khác gì đánh rắm. Hôm nay còn biết ơn tôi, nóikhông chừng ngày mai còn bán tôi đi”.“Nhánh phụ ít nhiều cũng đoàn kết hơn dòng chính.Huống hồ, bản thân cô cũng hiểu rõ, năng lực và kinhnghiệm không đủ thì dù cô có ngồi lên chiếc ghế đó cũngngồi không vững. Nếu đã như vậy, không bằng đứng lênvai người khổng lồ”, Hoắc Khải mỉm cười nói: “Trongdòng chính có Cơ Xuyên Hải, nhánh phụ có Cơ An Đấu,sau này, trong dòng họ, tay phải tay trái của cô đều cóchỗ vịn, muốn đi ngang cũng không có vấn đề gì”.“Anh mới đi ngang, tôi cũng không phải là con cua!”,Cơ Hương Ngưng hừ một tiếng, sau đó trên khuôn mặt lạilộ ra ý cười, nói: “Nhưng dù nói thế nào thì thật sự thuhoạch lần này cũng đạt được ngoài mong đợi. Lúc trướcanh nói cần một trăm triệu để phát triển chi nhánh. Tôicòn nói anh hoang tưởng, bây giờ xem ra, tôi mới là ếchngồi đáy giếng”.“Chỉ có thể nói là trời chiều lòng người. Nếu khôngphải là dòng chính muốn tìm vài con thiêu thân thì chúngta phải tốn rất nhiều công sức mới lấy được một trămtriệu này”, Hoắc Khải nói.Cơ Hương Ngưng gật đầu. Trước đây, trong lúc cô vàHoắc Khải lên kế hoạch chiến lược, xác thực là cần mộttrăm triệu để chiếm lĩnh thị trường. Theo kế hoạch củaHoắc Khải lúc đó, cần từng bước thâm nhập vào nội bộcủa dòng họ, nhanh nhất là nửa năm, ngắn nhất là batháng phải lấy được khoản tiền này.Vậy mà đến bây giờ, chỉ trong một tuần, tiền đã đượcchuyển vào tài khoản.Lại có thêm quyền kiểm soát chỉ nhánh và việc chắcchắn có thể tăng lên hạng ba, những thu hoạch của CơHương Ngưng khi quay về nhà họ Cơ vượt xa so vớitưởng tượng ban đầu.Điều này khiến cô ngày càng khâm phục và kính nểHoắc Khải.Chỉ trong một tuần, người đàn ông này đã hoàn toàndùng sự thật để chứng minh, anh ấy có thể chơi đùa sốtài sản mấy tỷ tệ của nhà họ Cơ trong lòng bàn tay.Đến cả lão cáo già như Cơ Trấn Hùng cũng không đấuđược anh thì cô sao có thể được tính là đối thủ của anhchứ.May mắn là trước mắt, Hoắc Khải không có ý muốngây bất lợi cho nhà họ Cơ, cho dù cô có sợ hãi thế nào thìcô cũng không cam lòng đuổi anh đi.Có lẽ ngay cả bản thân cô cũng không phát hiện ra,sự ỷ lại vào Hoắc Khải đã khắc sâu vào xương tuỷ của côrồi.Kiểu phụ thuộc này rất dễ nghiện, khi thật sự đãSEGJCCSEDDINSCG4DEIDERELOES/HDEESEGIS2EiMZ5970.3822Z22D/24G2G/73/E9702I-ZGiS2i0Z001ix6i09NE.Zc pm renghiện rồi thì có lẽ là sẽ không thể thoát thân khỏi vũnglây.Vậy thì chỉ có một kết cục duy nhất, chỉ cần là ngườicó trái tim đều sẽ bị người đàn ông này bắt làm tù binh.Sau khi một trăm triệu tiền mặt chuyển vào tài khoảncông ty, Cơ Hương Ngưng theo thoả thuận tham gia buổihọp báo cho nhà họ Cơ đặc biệt tổ chức, công khai tuyênbố, tuyệt đối không thể kết hôn với Lưu Quân Bồi.Đồng thời, nhà họ Cơ tuyên bố, bỏ ra ba trăm triệu trợcấp cho các bên đối tác và một trăm triệu để mở rộngkinh doanh cho công ty con.Ngoài ra, theo kiến nghị của Hoắc Khải, bộ phận Quanhệ công chúng cũng thông qua các kênh khác nhau lantruyền thông tin rằng toàn bộ cuộc khủng hoảng lần nàychỉ là một hành động tạo scandal của nhà họ Cơ tự biêntự diễn để tạo danh tiếng cho công ty con.Cơ Hương Ngưng đã tự mình lên tiếng, cùng với sựkích thích do bốn trăm triệu tệ đem lại, rất nhiều ngườiđều tin đó chỉ là “tin vịt”.Mặc dù, kiểu tự tạo scandal này không được vẻ vangcho lắm nhưng không thể không thừa nhận, cách làm nàythật sự đã khiến nhà họ Cơ nổi tiếng hơn nhiều.Nói đúng hơn là Cơ Hương Ngưng đã trở nên nổi tiếnghơn nhiều. Hoắc Khải đề xuất khi bộ phận Quan hệ công chúnglan truyền tin tức, cũng gián tiếp thông qua những kênhnày cho biết toàn bộ những thủ đoạn tạo scandal đều làcông sức của Cơ Hương Ngưng, đẩy cô lên đầu đài.Như vậy, rất nhiều người sẽ cảm thấy hiếu kỳ với côgái trẻ tuổi nhà họ Cơ. Ai cũng tìm hiểu một chút thì sẽkhiến công lao của Cơ Hương Ngưng trong khoảng thờigian này càng nổi bật.Cái này gọi là thời thế tạo anh hùng, một cuộc khủnghoảng khiến cho Cơ Hương Ngưng đạt được cả danh vàlợi, tạo thành một kết cục hoàn hảo.Nếu nói người không có gì vui mừng thì đó là dáng vẻcủa hai bố con Cơ Bộc Tồn và Cơ Ôn Thư.Thu hoạch của Cơ Hương Ngưng càng lớn thì hai bốcon nhà kia càng khó chịu.Lúc đầu chỉ là con cháu của nhánh phụ không đủ tưcách để lau giày cho họ. Thế mà chớp mắt đã biến hình,trở thành nhân vật quan trọng nơi đầu sóng ngọn gió.Còn Cơ Ôn Thư lại bị hạ xuống hạng bốn, không cóquyền điều hành công ty con.Sự chênh lệch như vậy khiến cho hai bố con hận tớimức nghiến răng kèn kẹt.Nhưng khi gặp Cơ Hương Ngưng, họ vẫn phải giả vờvui mừng. Dù sao, bây giờ đến Cơ Trấn Hùng cũng khôngdám coi nhẹ người phụ nữ này, sợ cô nhất thời kích độngtrở mặt.Đến lúc đó, Cơ Hương Ngưng tuỳ tiện nói là bị dònghọ ép huỷ hôn hay thật ra nhà họ Cơ đã sắp tiêu rồi thìnhà họ Cơ chỉ có một con đường chết.Tóm lại, lúc Cơ Hương Ngưng rời khỏi nhà họ Cơ,người vui vẻ tiễn cô cũng có, mà ánh mặt thù hận nhìn côcũng có.Chỉ có Cơ Xuyên Hải thật lòng đứng trước xe nhìn cô,cười híp mắt bảo cô quay về ăn nhiều một chút.Chiếc xe đi ra khỏi cửa tổng bộ, thu lại ánh mắt nhìn racửa sổ, Cơ Hương Ngưng nhìn Hoắc Khải ngồi bên cạnh,xúc động nói: “Lần sau quay lại, chắc chắn có thể tănglên hạng hai nhỉ”.“Mục tiêu của chúng ta, không thể chỉ là hạng hai”,Hoắc Khải cười nói: “Cố lên, chủ tịch hội đồng quản trịtương lai”.Lần đầu tiên nghe Hoắc Khải nói đến lý tưởng trongtương lai, Cơ Hương Ngưng có chút hốt hoảng bất an.Nhưng bây giờ nghe câu nói này, cô lại thấy nhiệt huyếtbừng bừng.Nhìn người đàn ông đang mỉm cười ở trước mặt, CơHương Ngưng cũng không suy nghĩ gì nữa, chỉ cảm thấynhẹ nhõm vô cùng.Tương lai, có lẽ thật sự có thể kỳ vọng, con đườngkhông ai đi qua lại là nơi có ánh sáng chói chang nhất.