Chàng Rể Quyền Quý

Chương 227



CHƯƠNG 227

Đây là một cơ hội để thể hiện tốt trước mặt Cậu Lâm. Thẩm Tam gia hiện nay hào khí bừng bừng, mà còn phải dựa vào Cậu Lâm.

Phải biết trước đó Thẩm Tam gia đã giết chết cậu cả nhà họ Chu, Cậu Lâm đã chống lưng cho ông ta, nhà họ Chu cũng không dám trả thù!

Thẩm Tam ngày trước, không phải cũng ngồi ngang hàng với mình sao? Tần Phú Quý khoác lác, năng lực cũng không kém hơn Thẩm Tam bao nhiêu.

Chỉ cần có thể lấy được sự tin tưởng của Cậu Lâm như Thẩm Tam, ôm được cái đùi vàng này, tam đại gia ở thành phố Thanh Vân gì đó đều là phân chó, mình cần gì phải bán mạng cho nhà họ Tôn?

“Không cần.” Lâm Tinh Vũ dửng dưng nói: “Chỉ cần gọi điện bảo Tôn Kiên tới đây là được.”

“Ngoài ra, tất cả những chuyện xảy ra đêm nay, đều giả vờ như không biết, hiểu chưa?”

“Đã hiểu! Đã hiểu! Tất cả nghe theo Cậu Lâm!” Tần Phú Quý liên tiếp dập đầu nói, trong lòng run lên khi nghe những lời đầy sát khí của Lâm Tinh Vũ.

Mấy tên đàn em của Tần Phú Quý cũng quỳ xuống dập đầu lia lịa, vỗ ngực tỏ ý trung thành.

Bọn họ cũng hoàn toàn bị đánh sâu vào thế giới quan. Lòng gan dạ mà cả đời liều mình rèn luyện nên, đêm nay đều bị Lâm Tinh Vũ phá vỡ, nào còn dám để lọt chút phong thanh ra bên ngoài?

Hơn nữa, cho dù bọn họ muốn cố ý tiết lộ tin tức và truyền bá câu chuyện về sức mạnh thần kỳ của Lâm Tinh Vũ vào đêm nay ra ngoài, con mẹ nó cũng đếch có ai tin được!

Ai có thể nghĩ đến? Lâm Tinh Vũ nổi tiếng là con rể vô dụng của nhà họ Trương, lại là nhân vật phi phàm với thủ đoạn long trời lở đất ở trong tối như vậy!

“Tần Phú Quý, ông đã sai người trói mẹ của Tưởng Kỳ, còn sai người đánh Tưởng Kỳ.” Lâm Tinh Vũ lạnh lùng nói: “Mạng của ông, tôi đã giao cho Tưởng Kỳ. Hắn muốn ông chết, thì ông phải chết!”

Vẻ mặt Tưởng Kỳ kích động, tâm huyết sôi trào. Đây mới là cấp trên thực sự đáng để trung thành, người làm nên việc lớn, xử lý sự việc đều có trước sau như vậy sao?

Hiểu trong lòng, Tưởng Kỳ cung kính cúi đầu trước Lâm Tinh Vũ và gật đầu.

“Tần Phú Quý, Cậu Lâm giao ông cho tôi, ông hẳn là hiểu sau này nên làm như thế nào chứ?” Tưởng Kỳ nhìn chằm chằm vào Tần Phú Quý và trầm giọng nói.

“Tôi hiểu, tôi hiểu! Anh Tưởng, sau này xin anh quan tâm nhiều hơn!” Tần Phú Quý đổ mồ hôi nhễ nhại đầy mặt, liên tục nói xin lỗi: “Thật sự xin lỗi, trước đây đều là hiểu lầm! Anh Tưởng, từ nay về sau, anh chỉ đâu, tôi sẽ đánh đó.”

Tần Phú Quý thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới thực sự tránh được một kiếp. Cậu Lâm đã sắp xếp để ông ta làm việc dưới quyền Tưởng Kỳ, điều này cho thấy bản thân vẫn còn có giá trị lợi dụng, nếu không thật sự đã lạnh nhạt rồi.

Tưởng Kỳ hừ lạnh: “Tần Phú Quý, ông tự mình cân nhắc cẩn thận! Đi theo tôi, giúp Cậu Lâm lật đổ hoàn toàn nhà họ Tôn, có thể tôi sẽ tha thứ cho lỗi lầm của ông.”

“Nhất định! Tôi nhất định dồn nhà họ Tôn vào chỗ chết!” Tần Phú Quý lập tức vỗ ngực, nói lời từ đáy lòng.

Nếu không phải Tôn Kiên hãm hại, ông ta đâu đến nỗi phải chặt đứt hai ngón tay và đắc tội Diêm Vương sống Cậu Lâm đến mức gần như trở về từ Quỷ Môn Quan.

Thấy mọi việc đã xong xuôi, Lâm Tinh Vũ đứng dậy và bước ra khỏi phòng VIP như đã sắp xếp.

“Cậu Lâm đi thong thả!”

Tất cả những người trong phòng VIP đều kính cẩn tiễn Lâm Tinh Vũ ra ngoài.

Sau đó, Tưởng Kỳ nghe theo sắp đặt của Lâm Tinh Vũ, căn dặn Tần Phú Quý gọi điện bảo Tôn Kiên đến. Tôn Kiên nhận được cuộc gọi, vô cùng phấn khích, nói mười phút sau sẽ chạy tới chỗ lầu Tần Vân.