Cánh Đen Trên Vai Thiên Thần

Chương 7



Sau khi trao đổi với Minos xong, Isik liền ra ngoài tìm Quỷ vương, cậu biết ngài quỷ đồng hành với mình muốn đi lắm rồi nhưng vì ràng buộc của chú ngữ mà vẫn phải đứng đâu đó quanh đây đợi mình. Isik rất nhanh đã tìm thấy đối phương, cậu vội chạy đến bên hắn cười tươi nịnh nọt.

"Có lẽ chúng ta phải dừng chân ở đây một hôm."

"Tại sao?" Quỷ vương cau mày, tỏ vẻ rất không hài lòng.

"Chúng ta phá kết giới bảo vệ của họ, đám quỷ mà tới thì nơi này coi như xong." Isik nhẹ giọng giải thích.

"Thì cho nó xong đi." Hắn cười khẩy.

"Không được đâu.."

Isik còn định nói thêm mấy câu thì một vệt đen lóe lên, lưỡm gươm sắc lạnh đặt sát ngay cổ làm cậu rùng mình.

"Ta không đi cùng ngươi để làm việc thiện." Quỷ vương tiến đến gần đối mặt với Isik trong khi thanh gươm đen vẫn kề trên cổ cậu. "Ngươi quên ta là ai rồi sao?"

Hắn là một ác quỷ địa ngục với thú vui chém giết chứ không phải thiên thần chuyên đi ban phát lòng thương hại, việc Isik hết lần này tới lần khác ương bướng đối đầu đã khiến hắn tức giận đến mức chẳng thèm quan tâm chú ngữ gì nữa. Vòng tay thánh vật lóe sáng liên tục, nhưng Quỷ vương vẫn cứ nghiến răng đè mạnh thanh gươm đen xuống.

Một vệt máu rỉ ra từ nơi da thịt tiếp xúc với lưỡi gươm, đôi mắt Isik khẽ động, cậu cầm tay áo vươn lên thấm đi giọt máu đỏ trên cổ Quỷ vương.

"Ngài chảy máu rồi." Isik giương mắt nhìn ác quỷ phía đối diện, cậu chẳng hề để ý đến vết thương trên cổ mình mà đi lau máu cho Quỷ vương, thậm chí còn giơ tay lên cho hắn nhìn thấy máu của chính mình. "Ngài sẽ không muốn chết cùng tôi đâu, đúng không?"

Chỉ là vết xước nhỏ xíu mà hắn đã cùng bị một chỗ giống cậu, nếu Quỷ vương thực sự có thể áp chế được uy lực của chú ngữ ràng buộc mà cắt cổ Isik, e rằng hắn cũng sẽ chết ngay sau đó.

Hắn nhìn sâu vào đôi mắt to tròn của Isik, không có hoảng loạn, không có sợ hãi, chỉ có sự bình thản tự tin rằng hắn không thể làm tổn thương đến cậu.



Quả thật Quỷ vương sẽ không để bản thân chôn cùng thiên thần một cách lãng xẹt như thế, sau khi cơn tức giận trôi qua, thanh gươm trên tay hạ xuống nhưng Quỷ vương vẫn hậm hực không vui, hắn gằn giọng đe dọa Isik.

"Chú ngữ được hóa giải, ngươi nhất định sẽ chết đầu tiên."

"Được được, nghe theo ngài hết." Isik thở phào, cậu tùy tiện xé một vạt áo mỏng quấn quanh cổ mình che đi vết cắt của gươm đen.

* * *

Dù sao hai người cũng đang rảnh không có việc gì làm, Isik liền đi vào trong khu sinh sống của cư dân trong thành, nơi đây khá nhộn nhịp và có rất nhiều thứ mới mẻ mà Isik chưa từng nhìn thấy. Ban đầu cậu còn tự nhủ phải trông coi Quỷ vương chặt chẽ để hắn không gây chuyện, thế mà sau khi đi vào chợ cậu lại ham vui quá quên hết mọi thứ luôn. Chỗ này nhìn một tý, chỗ kia ngó một cái, và rồi Quỷ vương trở thành cái đuôi bất đắc dĩ bị cậu kéo đi hết nơi này đến nơi khác.

"Anh ơi.." Tay áo đột nhiên bị kéo, Isik cúi xuống thấy một cô nhóc đang giơ giỏ hoa lên trước mặt mình. "Anh mua hoa đi."

"A.. ừ mua, mua cũng được." Lần đầu tiên được con người mời chào mua hàng làm Isik không biết phải phản ứng ra sao, cậu quay đầu nhìn quanh, thấy được hình dáng của tiền – vật trung gian lưu thông hàng hóa nơi đây liền biến ra một nắm rồi đưa cho cô bé.

"Quá nhiều rồi!" Cô bé reo lên.

"Không sao, em cầm hết đi." Isik chỉ sợ thiếu chứ thừa thì không vấn đề, cô bé đưa cả giỏ hoa cho cậu rồi vui vẻ chạy đi.

"Ngươi lại còn mua hoa?" Quỷ vương không thể hiểu nổi thốt ra một câu.

"Thả lỏng chút đi, ngài đừng có lúc nào cũng quạu lên như thế." Isik tiện tay ngắt một bông hoa cài lên tai mình, sau đó quay đầu nhe răng cười với hắn.

Trông có khác gì tên ngốc không, Quỷ vương rơi vào trầm tư.

Nhưng nếu Isik là một kẻ ngốc, làm sao khi nãy cậu ta lại thấm máu trên cổ hắn rồi chìa ra cho hắn xem, đó chính là cách nhẹ nhàng mà trần trụi nhất nhắc Quỷ vương nhớ rằng nếu hắn cố tình tổn thương cậu thì bản thân cũng sẽ chịu tội cùng. Xem ra tên nhóc thiên thần này bề ngoài trông thì non nớt mỏng manh nhưng không dễ chọc chút nào, tâm tư cũng khó dò lắm. Hắn thật chờ mong ngày chú ngữ được hóa giải, khi ấy hắn có thể dùng thanh gươm đen của mình xé toạc vẻ bình tĩnh tự tin của cậu ta, khiến cậu ta gào khóc tuyệt vọng rồi chết trong sự sợ hãi tột cùng.



Lúc này người bị Quỷ vương âm thầm lên kế hoạch giết trong lòng lại đang cầm giỏ tung tăng đi khắp chợ tặng hoa cho mọi người, tới khi cái giỏ trống rỗng cậu mới chịu dắt Quỷ vương trở về phòng nghỉ ngơi.

* * *

Đúng như Isik dự đoán, bầy quỷ mà cậu và Quỷ vương gặp trên đường đi lúc trước đã tấn công tới tòa thành ngay trong buổi tối hôm đó. Màn đêm đen tối vừa buông xuống cũng là lúc mùi hôi tanh của quỷ xộc lên mũi. Isik đứng trên tường thành nhìn về phía xa, bầy quỷ cấp thấp này cậu và Quỷ vương có thể dễ dàng giải quyết, nhưng với con người thì sẽ khá khó khăn, đặc biệt là khi họ đã mất kết giới bảo vệ còn số lượng quỷ thì quá nhiều. Người trong thành cũng biết cuộc chiến sắp diễn ra nên đã dàn trận sẵn sàng, đêm nay chắc hẳn họ sẽ phải thức trắng để bảo vệ tòa thành.

Một hồi trống giòn giã vang lên khi bóng dáng những con quỷ đầu tiên xuất hiện, chủ thành Minos đã đứng sẵn trên tường thành từ lâu, lúc này đang chỉ huy quân lính bắt đầu bắn pháo tấn công.

"Con người sẽ thua." Hiếm khi Quỷ vương mở lời bắt chuyện trước nhưng lời nói thốt ra lại chẳng dễ nghe chút nào, hắn có vẻ khá hào hứng khi sắp được chứng kiến cảnh chém giết đổ máu. Isik cắn môi lo lắng, Quỷ vương nói nghe ngứa tai thật nhưng đúng là với sự chênh lệch lực lượng hiện nay, dù lớp bảo vệ chưa mất thì phần thắng của con người vẫn rất nhỏ.

"Lát nữa ngài cũng dốc sức nhé." Isik nghiêng đầu nói với hắn "Đều do ngài thả ma vật nên đám quỷ mới chạy qua đây phá đó."

"Nếu các ngươi không phong ấn ta thì sẽ chẳng có cái gì được thả xuống." Quỷ vương lạnh lùng liếc mắt nhìn cậu, trả lời như lẽ đương nhiên.

Làm sao mà mọi tội lỗi lại đẩy sang cho thiên thần rồi, Isik cứng họng, đang muốn tìm vài câu để phản bác thì có mấy tiếng nổ rung trời đã thu hút sự chú ý của cậu.

Bầy quỷ đã đến gần, Isik ngó xuống phía dưới quan sát, cổng thành được chèn nhiều tấm gỗ to để gia cố thêm cho chắc chắn nhưng cậu nghĩ với sức tấn công hung hãn của đám quỷ, chẳng mấy chốc cánh cổng này sẽ bị phá tan, lúc ấy thì không chỉ quân lính mà người dân chân yếu tay mềm bên trong thành cũng gặp nguy. Cậu nhìn một lượt những bức tường bao quanh thành, chúng kiên cố nhưng không đủ cao, nhất định sẽ có con quỷ leo qua được.

"Cố giữ vững trận địa trên này." Isik nói với Minos "Tôi sẽ lo bên dưới."

"Một mình cậu sao?" Minos vừa chỉ đạo quân chiến đấu vừa lo lắng hỏi lại.

"Chắc là không đâu.." Isik buông vội một câu rồi tung người lao xuống dưới, đôi cánh trắng muốt bật mở, cậu sải cánh bay thêm hai vòng để đánh giá tình hình rồi mới đáp xuống đất.

Quỷ vương khoanh tay đứng nhìn từ trên tường thành, hắn thầm thắc mắc không biết là do tính cách Isik vốn thích làm việc tốt hay vì biết có hắn bảo kê rồi nên cậu mới liều mạng vậy? Một thiên thần như cậu ta dư sức giải quyết vài con quỷ, tuy nhiên nếu con người thất thủ làm bầy quỷ tràn vào thành từ nhiều phía thì làm sao cậu ta chống đỡ nổi?