Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 98: Thoát khỏi lồng giam



"Chỗ quái nào đây!?"

"Tôi không thấy gì hết, tối như mực."

"Đứa nào lấy vũ khí của tôi rồi, đậu má!!"

"Cái gì vậy!? Mọi người đều bị nhốt à?"

"Đầu não chất chơi nhỉ! Lúc làm phó bản còn muốn chơi kiểu giam cầm nữa."

2

Vừa mới vào trận, trong kênh đã tru tréo tiếng đồng đội, gần như tất cả đều bị giam hoặc nhốt ở một chỗ nào đó, bị hạn chế theo một mức nhất định. Tay Túc Mạc bị xích khóa chặt không thể nhúc nhích, cũng không thể mở mini map: "Mọi người kiểm tra xung quanh đi, có ai trông coi không, tay chân có thể hoạt động không, trang bị vũ khí có cái nào bị cấm không."

"Em không bị cấm, bên này cũng không có ai trông coi."

"Bên tôi có, vũ khí bị lấy đi rồi."

"Chỗ tôi tối như mực không thấy gì hết."

"Bên tôi có người trông coi... Hình như tôi thấy Hồng Quả Quả, cậu ta bị giam ở cái lồng đối diện." Một Hớp 2 Vạn 5 nói xong ngó sang bên đối diện, người kia bị treo không hề nhúc nhích: "Hình như cậu ta ngất rồi ấy, không thấy động tĩnh gì."

Một đám người báo lại vị trí, Túc Mạc mới nắm được tình huống hiện tại. Cả đoàn đang bị nhốt ở trong các phòng giam khác nhau, điều kiện hạn chế cũng khác, nhưng hiển nhiên không ai được tự do hành động. Phạm vi của bản đồ [Ngục Tù Cơ Quan] này cũng không nhỏ, thử thách đầu tiên ở ải này là trốn thoát khỏi sự trông coi của cai ngục, rời khỏi đây là quan trọng nhất.

"Có ai mở được mini map không?" Túc Mạc hỏi.

Đạp Vân Trung đáp: "Không mở được, bị khóa rồi, hình như phải tìm được bản đồ thì mới mở khóa."

Lúc này Chỉ Qua lên tiếng: "Con quái trông coi em có buộc cái gì đó ở hông, trông như một tấm da dê, có phải là bản đồ chúng ta cần không?"

Apple hỏi: "Vậy là tiếp theo phải thoát khỏi lồng giam, lấy bản đồ rồi tìm đường ra khỏi đây à?"

Cục Cưng Nhỏ nhà Nguội Lạnh: "Nghe có vẻ khó, em vừa mới khóa mục tiêu vào cai ngục, máu của nó rất dày, không biết có giết được không."

Túc Mạc nhìn cai ngục bên ngoài thủy lao. Máu của nó đúng là rất dày, mà với độ khó 5 sao, đảm bảo lực công kích của nó cũng không thấp. Giờ cậu không thấy được bản đồ, không thể phân tích hoàn cảnh địa hình của nhà tù này, nhưng từ thông tin đồng đội cung cấp vẫn có thể tổng kết ra vài điều.

Cả đoàn có 15 người, hoàn cảnh vị trí có thể chia ra thành 3 nhóm.

1. Có cai ngục canh giữ, tay chân bị trói hoặc bị đánh ngất, không có khả năng hành động.

2. Không có cai ngục trông coi, nhưng bị giam trong lồng.

3. Ở trong bóng tối, không biết tình huống xung quanh.

Nhưng điểm chung của tất cả mọi người là mất vũ khí.

"Nhóm không có cai ngục trông có thể là mấu chốt để đột phá." Đáng Yêu Nhất Thế Giới nói: "Tôi ở trong bóng tối, đã thử rồi, không biết là chỗ này cấu tạo như thế nào, nhưng thật sự không nhúc nhích được."

Đạp Vân Trung: "Những năm người vừa báo không bị trông coi là Dưa Hấu, Hỏa Thụ, Mướp Đắng, Hành Chỉ, Đạo sĩ. Các cậu thử xem tình huống thế nào, xem có thể thoát khỏi lồng không."

"Vũ khí bị tịch thu rồi, thật sự là không ra nổi, mấy kĩ năng chính đều không dùng được." Đạo sĩ vừa nói xong, một giọng khác đã chen vào.

Hỏa Thụ: "Ra rồi."

Dưa Hấu: "???? Sao ông ra nhanh thế?"

Hỏa Thụ Ngân Hoa rất thoải mái lấy vũ khí của mình trên tường, quay đầu nhìn cái lồng: "À cái thanh lồng nhốt tôi rộng mà, tôi chui ra luôn."

2

"???" Vậy cũng được nữa?"

Hỏa Thụ cười hì hì: "Chắc là lợi ích của việc hình thể nhỏ à? Nhưng cũng khó phết đấy, tôi suýt thì bị kẹt đầu."

4

Túc Mạc nghe vậy thoáng im lặng, sau đó nói: "Giờ chưa biết tình huống thế nào, cậu cẩn thận quan sát một chút."

Bên ngoài lồng còn có một cánh cửa nhà lao, mở cửa ra mới là hành lang. Hỏa Thụ Ngân Hoa cẩn thận từng li từng tí chạy ra cửa, thấy bên ngoài hành lang có mấy cai ngục đang nói chuyện. Cùng lúc đó, y có thể loáng thoáng thấy được đồng đội bị giam ở các phòng khác.

Hỏa Thụ Ngân Hoa: "Chỗ này nhiều phòng giam lắm, có cái giam người, có cái trống không. Bên ngoài là hành lang, trên hành lang có rất nhiều cai ngục đang đi tuần, khóa mục tiêu tấn công được, nhưng tôi không biết tấn công xong sẽ như thế nào."

Tay chân Túc Mạc bị khóa không thể dùng kĩ năng, cũng không kiểm tra được các thông tin khác: "Trên người cai ngục có bản đồ không?"

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Không, hình như chỉ có vài con đặc biệt mới có thôi."

Ngục Tù Cơ Quan, phân tích trên mặt chữ thì nhà giam này được tạo thành bởi cơ quan.

Bắt đầu là tất cả bị giam giữ, sau đó mục tiêu hành động sẽ là vài người chơi dùng cách của mình để trốn thoát, lấy được bản đồ từ NPC, sau đó đi cứu các đồng đội.

Nhưng thiết lập của đầu não chắc chắn sẽ không đơn giản như mặt chữ, có vài vấn đề tiềm ẩn đã bắt đầu lộ ra.

1. Tình trạng thanh máu của cai ngục, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tấn công cai ngục?

2. Ngục Tù Cơ Quan, vậy cái cơ quan đó giấu ở đâu?

3. Sự kiện ngẫu nhiên khi người chơi tử vong, sự kiện cả đoàn tử vong hoặc cả đoàn bị bắt có nghĩa là gì?

Xét theo tình huống hiện tại, vừa vào bản đồ cả đoàn đã bị bắt, nếu theo quy tắc đó... Chẳng lẽ là sau khi thoát ra lại xuất hiện tình huống tất cả bị bắt thì mới là thất bại?

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói tiếp: "Tôi đang xem lại phòng giam của mình, tìm được chìa khóa ở trên tường này, có cả chìa mở cửa lẫn chìa mở lồng. Chắc bên các cậu cũng có, thử xem liệu có mở được không... Đạo cụ kỳ văn và kỹ năng đều không thể sử dụng..." Nói đến đây, y chợt thấy có người lướt qua trên hành lang---

"Tôi nhìn thấy người!!" Hỏa Thụ Ngân Hoa hô lên, chạy ra chỗ song sắt xem tình hình, đúng lúc bắt gặp trận pháp sư lao vút qua: "Anh ơi, sao anh chạy mà không dẫn em theo!!!"

Y vội vội vàng vàng cầm chìa khóa mở cửa, kết quả cửa vừa mở đã đối mặt với cai ngục tới tuần tra.

Hỏa Thụ: "...!!"

"Có người vượt ngục!!!" Tiếng cai ngục kèm với tiếng chiêng trống vang lên, tất cả người đang bị giam đều nghe được động tĩnh bên ngoài.

Quái Cai Ngục đang canh giữ Túc Mạc lập tức nhổ một phát, mắng chửi: "Thằng nào không có mắt thế?"

Nó mắng xong thì đi ra ngoài, tập trung nghe ngóng động tĩnh trên hành lang.

Túc Mạc sửng sốt, có thể dẫn đám cai ngục đi?

Nhà lao đang yên tĩnh đột nhiên náo nhiệt hẳn, tiếng khua chiêng gõ trống, tiếng hô hào của đám cai ngục, lại thêm vài tạp âm vụn vặt, thoáng cái đã đánh thức tất cả người trong lao.

Dưa Hấu đang thò tay thử lấy chìa treo bên ngoài, nghe thấy tiếng quay đầu lại, Hỏa Thụ Ngân Hoa đã phi tới với mười mấy cai ngục đằng sau, chạy rẽ đất trên hành lang. Cái tay đang định trộm chìa lập tức rụt lại, ngồi ngay ngắn về vị trí cũ.

Lúc này kênh đoàn đội đầy âm thanh, tiếng Hỏa Thụ Ngân Hoa vang vọng cả kênh, tiếng thở hổn hển lẫn tiếng la hét oanh liệt. Kênh voice vốn đang mưu đồ âm thầm vượt ngục bỗng trở nên ồn ào.

"Tiểu Ngân Hoa, bên em sao rồi?"

"Hình như nó bị phát hiện rồi, em mới thấy nó lao qua trước cửa."

"Hay thật, mười mấy con đuổi theo Hỏa Thụ."

"Lỡ đuổi được thì sao?"

"Chắc là bị nhốt lại? Hoặc là sẽ bị đám quái đó đánh chết?"

Túc Mạc chỉ nghe được tiếng chứ không thấy người. Nghĩ đến đây, cậu bỗng có ý tưởng: "Hỏa Thụ Ngân Hoa, kéo đám cai ngục chạy xa vào, chạy liên tục, đừng dừng lại."

"Hả?" Hỏa Thụ Ngân Hoa dành thời gian trả lời, nhưng lưỡi đao đằng sau sắp chém vào người y rồi: "Làm thế nào? Cứ chạy thôi à?"

Túc Mạc tiếp tục nghĩ kế: "Thả Gấu ra chặn đường, thử kỹ năng chúng nó."

Hỏa Thụ Ngân Hoa hiểu ý, lập tức triệu hồi Gấu. Con Gấu to lớn xuất hiện trong nhà lao, bị bản đồ hạn chế nên teo nhỏ lại, miễn cưỡng đứng thẳng được. Hỏa Thụ Ngân Hoa không ngờ còn có chiêu này, Gấu không thể chặn kín đường, công kích của quái nhỏ vẫn rơi vào người y.

"Gấu không chặn được!" Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Bản đồ hạn chế nên bị teo nhỏ!"

Quái Cai Ngục vũ trang đầy đủ, tay cầm đao tay xách lưới, đằng sau còn có vài con khua chiêng gõ trống, càng ngày càng có nhiều con tụ tập.

Hỏa Thụ Ngân Hoa triệu hồi thêm vài con thú, nhưng đám quái này trông đã to con, HP còn dày, công kích cũng cao. Nhất là cái lưới trong tay chúng nó, phủ lên người thú triệu hồi là khống chế cứng đứng im luôn.

"Quái nhỏ có vũ khí, đao là công kích, lưới là khống chế." Hỏa Thụ Ngân Hoa thấy Gấu bỏ mình thì vắt chân lên cổ chạy tiếp, vừa chạy vừa nói: "HP cao, cầm đao công kích, cầm lưới trói người. Công kích cao, thời gian bị khống chế rất dài. Nhưng phòng ngự của tụi nó có vẻ không cao lắm, chắc là giết được..."

Y nói được một nửa, bên cạnh bỗng rơi xuống một tấm lưới, suýt nữa bị tóm.

Những người khác nhỏ giọng thảo luận trong kênh.

"Vậy bọn mình ra ngoài hợp tác giết chúng nó?"

"Nổi không? Tôi cảm giác bọn này đông lắm."

"Ra ngoài thôi đã khó rồi, cho dù có Hỏa Thụ Ngân Hoa tới cứu."

"Nhưng cơ bản là không có thời gian đánh, mỗi con đều có chiêu khống chế. Chúng nó đông lắm, bị bao vây là chết..." Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Sao càng lúc càng đông vậy!"

Túc Mạc nghe vậy nhíu mày, một lát sau nói: "Hỏa Thụ Ngân Hoa tiếp tục dụ quái, những người khác nhân cơ hội này chạy ra ngoài đi, không có thời gian, càng nhiều người thoát được thì càng an toàn."

Hành lang ngục giam, Hỏa Thụ Ngân Hoa chạy bốn phía, cai ngục đuổi theo y mỗi lúc một đông. Tất cả cai ngục đều bị Hỏa Thụ Ngân Hoa dẫn đi, thành ra mấy phòng giam khác rất an toàn.

"Có thú cưng dùng thú cưng, để nó lấy chìa khóa." Lúc này tiếng Úc Trăn xuất hiện trong kênh, giọng nói trầm ổn bình tĩnh: "Hỏa Thụ Ngân Hoa chú ý, vách tường hành lang có cơ quan, đừng chạm lung tung."

Hỏa Thụ Ngân Hoa cuống hết cả lên, chỗ nào có đường chạy chỗ đó: "Em sắp không phân biệt được hướng rồi, trong này là mê cung đấy à?"

Thanh Phong nghe cũng choáng: "Vãi anh Hành đỉnh thế, để thú cưng lấy chìa à?"

Dưa Hấu nghe vậy lập tức thả thú cưng của mình ra, da lông đột ngột phồng lên đẩy gã vào góc bẹp dí. Lồng giam vốn chẳng mấy rộng rãi lập tức toàn lông là lông, một người một thú chen lấn không thể cựa quậy: "... Anh chắc là thú cưng có tác dụng chứ?"

1

Úc Trăn bỏ chút thời gian sửa lại: "Thú cưng cỡ nhỏ."

1

Một Hớp 2 Vạn 5 cạn lời: "Tới lúc cho chúng nó giảm béo rồi."

Dưa Hấu: "... Cái này đâu phải vấn đề giảm béo!!!"

Mướp Đắng thu lại cái tay đang định triệu hồi: "Hình như anh cũng không có thú cưng cỡ nhỏ."

Đạo sĩ thả thú cưng nhà mình ra: "Thú cưng của tôi nhỏ nhưng mà nó không được thông minh cho lắm, không biết có dạy được không."

Thú cưng trở thành một cửa để đột phá, Dưa Hấu đành phải cất con mèo béo nhà mình đi. Gã chợt phát hiện một con đường khác, mấy con dao trong túi đều là trạng thái có thể sử dụng, bèn nói: "Vũ khí để trong túi có thể dùng, vũ khí để trong túi không bị khóa!"

Cột vũ khí của người chơi bị cấm, những vũ khí khác cũng bị tròng lên cái khóa, vũ khí chính thì bị treo trên tường, trong tay gần như không có công cụ để sử dụng, chỉ có mấy món đồ tra tấn rải rác trong phòng giam.

Nghe đến đó, Mướp Đắng khá bất ngờ: "Nguyên cột vũ khí bị cấm mà... Đầu não để sót túi à?"

Đạp Vân Trung nói: "Có thể lắm."

Apple không thể tin nổi: "Dưa Hấu, thế mà mày bỏ vũ khí trong ba lô??? Ba lô mày nhiều chỗ vậy?"

Ba lô có chỗ đương nhiên là do cố tình chừa ra.

Dưa Hấu câm nín: "Cái này gọi là đề phòng chu đáo, mày không hiểu đâu."

Gã lấy vũ khí trong túi ra trang bị cho bản thân, nhìn mấy con dao còn thừa, thầm cảm khái. Ai mà ngờ được đống dao chuẩn bị hôm qua thế mà hôm nay lại dùng tới. Thử xong gã nói: "Xích bên tôi có thể chém đứt, vũ khí dùng được."

1

Mướp Đắng không có vũ khí thừa trong túi, cột đạo cụ và vũ khí đều bị cấm, đành phải vắt óc tìm đồ ở xung quanh, chỉ trong mấy phút quanh người anh ta đã có đủ loại công cụ kéo từ ngoài vào. Đạo sĩ còn đang dạy thú cưng nhà mình trộm chìa khóa, hi vọng của cả đoàn cứ thế gửi gắm hết vào mấy người này...

Hai Vạn Năm buồn rầu: "Tôi bắt đầu thấy lo cho tương lai của đoàn mình, bọn mình sẽ chạy ra được thật chứ?"

Apple: "Ông còn sướng đấy, bên tôi đen như mực này, vừa lạnh vừa ướt, không biết đang ở đâu nữa."

Mướp Đắng: "Sắp rồi sắp rồi, anh cố thêm tí nữa là với được."

Không ai trông coi và có thể chạy ra ngoài chỉ có năm người. Hỏa Thụ Ngân Hoa đang bị đuổi, Hành Chỉ Vô Câu và Dưa Hấu đã chạy ra, Mướp Đắng và Đạo sĩ không biết yêu còn đang mò mẫm tìm cách. Chắc chắn đầu não có để con đường cho họ chạy trốn, nhưng mỗi người bị giam ở một phòng khác nhau, Túc Mạc cũng không thể chỉ đường cho họ. Với tình hình hiện giờ, đúng là chỉ có mấy người này có thể cứu.

"Chúng ta chỉ hi sinh Hỏa Thụ Ngân Hoa, những người khác ra khỏi phòng giam đừng để lộ vị trí, cứu người trước." Túc Mạc nhìn con quái vẫn đang canh giữ ngoài lồng giam của mình, Hỏa Thụ Ngân Hoa chắc vẫn còn cách chỗ cậu một đoạn nên con quái này mới chưa đi: "Hỏa Thụ Ngân Hoa, nghĩ cách làm loạn thêm đi."

Ngoài 5 người có thể trốn ra kia, Túc Mạc và Đạp Vân Trung, Một Hớp 2 Vạn 5, Cục Cưng Nhỏ nhà Nguội Lạnh, Chỉ Qua đều bị giam ở nơi có cai ngục trông coi. Đáng Yêu Nhất Thế Giới, Apple và Thanh Phong thì bị giam ở nơi tối tăm chưa rõ...

Còn lại Hồng Quả Quả và Lòng Ta Nguội Lạnh thì không có bất cứ phản hồi nào, hẳn là đang hôn mê.

Đã biết điều kiện, cai ngục bên phía Chỉ Qua còn có bản đồ.

Hỏa Thụ Ngân Hoa hoảng hốt chạy bừa, bầy quái đằng sau càng lúc càng đông, khiến y không thể không dùng kĩ năng tăng tốc. Y bỏ chút thời gian ra hỏi: "Làm loạn kiểu gì?"

Túc Mạc nói thẳng: "Thả hết thú triệu hồi ra, tạo tiếng động càng lớn càng tốt."

Hỏa Thụ Ngân Hoa hiểu ngay: "Tôi hiểu rồi, chắc sẽ kiên trì thêm được 1 phút, mọi người mau tranh thủ ra đi."

"Những người bị giam ở trong bóng tối có thể là nơi nào đó bịt kín, hoặc hòm đồ cỡ lớn, trên đường chạy mọi người hãy chú ý những thứ này. Ưu tiên cứu Chỉ Qua lấy bản đồ, xem tình huống rồi trốn đừng để bị phát hiện." Túc Mạc nói: "Nhất là những người đã thoát ra, chừa đường lui cho bản thân, ẩn thân và lẩn trốn của thích khách chắc sẽ hữu dụng."

Dưa Hấu lấy được vũ khí của mình, lập tức ẩn thân hòa vào khung cảnh chạy đi: "Ok, em đi cứu người."

Trong tiếng thảo luận ồn ào, giọng nói trầm ổn của Úc Trăn đột nhiên xuất hiện.

- -- "Tiểu Nhị, mở tiếng kênh chung đi, thu hút sự chú ý của cai ngục."

Túc Mạc sửng sốt, ánh mắt dừng trên ID Hành Chỉ Vô Câu.

Tiểu Nhị hay chính là Một Hớp 2 Vạn 5 nghe vậy nhìn về phía cai ngục đang đứng cạnh cửa nhà lao ngó ra hành lang, ngơ ngác: "Thu hút như nào?"

"Tùy cậu." Úc Trăn bình thản: "Để nó chú ý tới cậu, kéo nó đi là được."

"Anh tới cứu em à!" Hai Vạn Năm hiểu ra, xuyên qua song sắt, y dường như thấp thoáng thấy bóng ai đó núp trong góc tối ở mé đằng trước, lập tức hăng hái: "Tự dưng anh nói thế em không nghĩ ra đâu, ở đây còn có bạn nhỏ nên không tiện văn vở, sợ làm hư người ta, để bày tỏ lòng tôn kính, em sẽ hát cho mọi người nghe một bài."

Đạp Vân Trung muốn nói lại thôi.

Đáng Yêu uyển chuyển đề nghị: "... Hay là cậu đổi sang cách khác đi."

Apple: "Khoan!!!"

Thanh Phong: "Là sao?"

Đạo sĩ: "???"

Úc Trăn: "..."

Náo nhiệt của Hỏa Thụ Ngân Hoa dường như còn cách rất xa. Một Hớp 2 Vạn 5 đổi sang kênh chung, cất cao giọng hát, ca từ rối một nùi hoàn toàn không nghe ra là cái gì, giai điệu kì dị cộng thêm tông lệ ch ngang lệch dọc, khiến đám người lập tức nổi da gà.

4

Cai ngục trong phòng giam quả nhiên bị y thu hút sự chú ý, hung tợn xách roi đi tới. Một Hớp 2 Vạn 5 cố gân cổ lên hát tiếp, và trong khoảnh khắc đó, cảnh cửa nhà lao đằng sau cai ngục bỗng lướt qua một bóng người.

Cai ngục: "Ồn ào cái gì!?"

Ánh mắt Một Hớp 2 Vạn 5 theo bóng dáng ấy dần đi xa, tiếng hát ngày một nhỏ.

Úc Trăn lại nói: "Đừng ngừng, hát tiếp đi."

Hai Vạn Năm: "?????"

Lúc này Túc Mạc cũng chú ý tới động tĩnh ngoài cửa, một trận pháp sợ hãi xuất hiện trước mặt cậu, khống chế cai ngục trong phòng giam. Có con thú nhảy vào thủy lao chỗ Túc Mạc, linh hoạt lấy chìa khóa trên tường ---

Nó là một trong những thú cưng của Úc Trăn, thuộc giống nhỏ nhất trong loài hổ, Hổ Liệt Tâm.

Tác giả có lời muốn nói:

Hai Vạn Năm: Không phải là cứu em à?!